Bài giảng Tiếng Việt Lớp 3 (Kết nối tri thức) - Tuần 17, Bài 31: Người làm đồ chơi (Tiết 1+2)

pptx 44 trang Đan Thanh 06/09/2025 100
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Tiếng Việt Lớp 3 (Kết nối tri thức) - Tuần 17, Bài 31: Người làm đồ chơi (Tiết 1+2)", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pptxbai_giang_tieng_viet_lop_3_ket_noi_tri_thuc_tuan_17_bai_31_n.pptx

Nội dung text: Bài giảng Tiếng Việt Lớp 3 (Kết nối tri thức) - Tuần 17, Bài 31: Người làm đồ chơi (Tiết 1+2)

  1. Bài 31: NGƯỜI LÀM ĐỒ CHƠI (T1-2)
  2. TIẾT 1+ 2
  3. KHỞI ĐỘNG
  4. Kể với các bạn về món đồ chơi em thích nhất. M: Bài tham khảo 1: ̀ ́ ̀ ̣ ̣ ̀ ̣ ̉ ́ Lisa la cô bup bê ma ṃ e tăng em vao sinḥ nhât 7 tuôi. Cô bup bê cao khoả ng 30cm và đươc là m bằ ng nhưa dẻ o. Lisa có má i tó c ̀ ̀ ̣ ́ ̀ ́ ́ ̀ ́ ̉ ́ mau vang đươc têt thanh hai ḅ im toc dai xinh xặ n. Môi đo chum chím trông rất đáng yêu. Khuôn măt củ a Lisa trò n tria bầ u biñ h, hai má đỏ ̀ ́ ̃ ̣ ̣ ́ ́ ̀ ̀ ́ ́ hông rât dê thương. ̣ Cô măc môt chiêc vay xoe mau cam, co chiêc nơ đỏ ở thắ t lưng rấ t đep. Chân cô đi đôi già y bú p bê mà u đỏ .
  5. Kể với các bạn về món đồ chơi em thích nhất. M: Bài tham khảo 2: Chiếc ô tô điều khiển từ xa là món quà của dì gửi về cho em. Lúc mới về, chiếc ô tô được đặt trong một cái hộp lớn, phía trước là giấy bóng kính. Chiếc ô tô là dạng xe đua. Nó có màu xanh dương. Tay cầm điều khiển xe màu đen có hai nút để khởi động và điều chỉnh hướng đi. Chỉ cần ấn nhẹ nút điều khiển, chiếc xe lao như bay về phía trước.
  6. Bài 31: NGƯỜI LÀM ĐỒ CHƠI
  7. ĐỌC VĂN BẢN
  8. Người làm đồ chơi Bác Nhân, hàng xóm nhà tôi, là một người làm đồ chơi bằng bột màu. Ở ngoài phố, cái sào nứa cắm đồ chơi của bác dựng chỗ nào là chỗ ấy, các bạn nhỏ xúm lại. Từ những ngón tay đen sạm và thô nháp của bác Nhân hiện ra những con rồng đang múa, những con vịt ngây thơ, chậm chạp, những con gà tinh nhanh, chăm chỉ, Bác Nhân rất vui với công việc của mình. Mấy năm gần đây, những đồ chơi của bác không được đắt hàng như trước. Ở cổng công viên, có thêm mấy hàng đồ chơi bằng nhựa. Một hôm, bác Nhân bảo: - Bác sắp về quê đây, về quê làm ruộng. Tôi suýt khóc: - Đừng, bác đừng về. Bác ở đây làm đồ chơi bán cho chúng cháu. - Nhưng độ này chả mấy ai mua đồ chơi của bác nữa. Còn một ít bột và màu, bác sẽ nặn và bán nốt trong ngày mai.
  9. Đêm ấy, tôi đập con lợn đất, được một ít tiền. Sáng hôm sau, tôi chia nhỏ món tiền, nhờ mấy bạn trong lớp mua giúp đồ chơi của bác. Chiều ấy, tôi thấy bác rất vui. Bác kể: “Hôm nay, bác bán hết hàng. Thì ra, vẫn còn nhiều bạn nhỏ thích đồ chơi của bác. Về quê, bác cũng sẽ nặn đồ chơi để bán. Nghe nói trẻ ở nông thôn còn thích thứ này hơn trẻ thành phố” (Rút gọn từ truyện ngắn cùng tên của Xuân Quỳnh)
  10. Luyện đọc từ khó Bột màu Sào nứa Tinh nhanh
  11. Luyện đọc câu Ở ngoài phố,/ cái sào nứa cắm đồ chơi của bác/ dựng chỗ nào/ là chỗ ấy,/ các bạn nhỏ xúm lại.
  12. Chia đoạn Đoạn 1: Từ đầu đến công việc của mình. Đoạn 2: Tiếp theo đến bán nốt trong ngày mai. Đoạn 3: Phần còn lại
  13. Luyện đọc nối tiếp đoạn 1 Người làm đồ chơi Bác Nhân, hàng xóm nhà tôi, là một người làm đồ chơi bằng bột màu. Ở ngoài phố, cái sào nứa cắm đồ chơi của bác dựng chỗ nào là chỗ ấy, các bạn nhỏ xúm lại. Từ những ngón tay đen sạm và thô nháp của bác Nhân hiện ra những con rồng đang múa, những con vịt ngây thơ, chậm chạp, những con gà tinh nhanh, chăm chỉ, Bác Nhân rất vui với công việc của mình.
  14. Luyện đọc nối tiếp đoạn 2 Mấy năm gần đây, những đồ chơi của bác không được đắt hàng như trước. Ở cổng công viên, có thêm mấy hàng đồ chơi bằng nhựa. Một hôm, bác Nhân bảo: - Bác sắp về quê đây, về quê làm ruộng. Tôi suýt khóc: - Đừng, bác đừng về. Bác ở đây làm đồ chơi bán cho chúng cháu. - Nhưng độ này chả mấy ai mua đồ chơi của bác nữa. Còn một ít bột và màu, bác sẽ nặn và bán nốt trong ngày mai.
  15. Luyện đọc nối tiếp đoạn 3 Đêm ấy, tôi đập con lợn đất, được một ít tiền. Sáng hôm sau, tôi chia nhỏ món tiền, nhờ mấy bạn trong lớp mua giúp đồ chơi của bác. Chiều ấy, tôi thấy bác rất vui. Bác kể: “Hôm nay, bác bán hết hàng. Thì ra, vẫn còn nhiều bạn nhỏ thích đồ chơi của bác. Về quê, bác cũng sẽ nặn đồ chơi để bán. Nghe nói trẻ ở nông thôn còn thích thứ này hơn trẻ thành phố” (Rút gọn từ truyện ngắn cùng tên của Xuân Quỳnh)
  16. Luyện đọc đoạn theo nhóm Người làm đồ chơi Bác Nhân, hàng xóm nhà tôi, là một người làm đồ chơi bằng bột màu. Ở ngoài phố, cái sào nứa cắm đồ chơi của bác dựng chỗ nào là chỗ ấy, các bạn nhỏ xúm lại. Từ những ngón tay đen sạm và thô nháp của bác Nhân hiện ra những con rồng đang múa, những con vịt ngây thơ, chậm chạp, những con gà tinh nhanh, chăm chỉ, Bác Nhân rất vui với công việc của mình. Mấy năm gần đây, những đồ chơi của bác không được đắt hàng như trước. Ở cổng công viên, có thêm mấy hàng đồ chơi bằng nhựa. Một hôm, bác Nhân bảo: - Bác sắp về quê đây, về quê làm ruộng. Tôi suýt khóc: - Đừng, bác đừng về. Bác ở đây làm đồ chơi bán cho chúng cháu. - Nhưng độ này chả mấy ai mua đồ chơi của bác nữa. Còn một ít bột và màu, bác sẽ nặn và bán nốt trong ngày mai. Đêm ấy, tôi đập con lợn đất, được một ít tiền. Sáng hôm sau, tôi chia nhỏ món tiền, nhờ mấy bạn trong lớp mua giúp đồ chơi của bác. Chiều ấy, tôi thấy bác rất vui. Bác kể: “Hôm nay, bác bán hết hàng. Thì ra, vẫn còn nhiều bạn nhỏ thích đồ chơi của bác. Về quê, bác cũng sẽ nặn đồ chơi để bán. Nghe nói trẻ ở nông thôn còn thích thứ này hơn trẻ thành phố” (Rút gọn từ truyện ngắn cùng tên của Xuân Quỳnh)
  17. Đọc toàn bài Người làm đồ chơi Bác Nhân, hàng xóm nhà tôi, là một người làm đồ chơi bằng bột màu. Ở ngoài phố, cái sào nứa cắm đồ chơi của bác dựng chỗ nào là chỗ ấy, các bạn nhỏ xúm lại. Từ những ngón tay đen sạm và thô nháp của bác Nhân hiện ra những con rồng đang múa, những con vịt ngây thơ, chậm chạp, những con gà tinh nhanh, chăm chỉ, Bác Nhân rất vui với công việc của mình. Mấy năm gần đây, những đồ chơi của bác không được đắt hàng như trước. Ở cổng công viên, có thêm mấy hàng đồ chơi bằng nhựa. Một hôm, bác Nhân bảo: - Bác sắp về quê đây, về quê làm ruộng. Tôi suýt khóc: - Đừng, bác đừng về. Bác ở đây làm đồ chơi bán cho chúng cháu. - Nhưng độ này chả mấy ai mua đồ chơi của bác nữa. Còn một ít bột và màu, bác sẽ nặn và bán nốt trong ngày mai. Đêm ấy, tôi đập con lợn đất, được một ít tiền. Sáng hôm sau, tôi chia nhỏ món tiền, nhờ mấy bạn trong lớp mua giúp đồ chơi của bác. Chiều ấy, tôi thấy bác rất vui. Bác kể: “Hôm nay, bác bán hết hàng. Thì ra, vẫn còn nhiều bạn nhỏ thích đồ chơi của bác. Về quê, bác cũng sẽ nặn đồ chơi để bán. Nghe nói trẻ ở nông thôn còn thích thứ này hơn trẻ thành phố” (Rút gọn từ truyện ngắn cùng tên của Xuân Quỳnh)
  18. Trả lời câu hỏi
  19. Câu 1: Bác Nhân làm nghề gì? 1 Người làm đồ chơi Bác Nhân, hàng xóm nhà tôi, là một người làm đồ chơi bằng bột màu. Ở ngoài phố, cái sào nứa cắm đồ chơi của bác dựng chỗ nào là chỗ ấy, các bạn nhỏ xúm lại. Từ những ngón tay đen sạm và thô nháp của bác Nhân hiện ra những con rồng đang múa, những con vịt ngây thơ, chậm chạp, những con gà tinh nhanh, chăm chỉ, Bác Nhân rất vui với công việc của mình.